Thời mới cưới lúc ấy tôi còn rãnh rỗi, mỗi tuần đều dành thời gian để chuẩn bị quần áo cho anh đi làm. Tôi để theo bộ từ sơ mi quần âu cho đến tất chân và cà vạt. Yêu thương anh nên tôi chẳng bao giờ buồn phiền gì về chuyện chăm sóc anh. Nhưng khổ nỗi từ ngày có con tôi bận tối mặt tối mũi. Sáng vừa lo cho con vừa chuẩn bị đi làm khiến tôi không kịp thở.Báo Phụ Nữ

Anh chẳng giúp đỡ gì thì thôi đằng này ngay đến việc lo cho mình cũng không xong. Lăn xuống giường là anh ăn lấy ăn để. Hôm nào tôi không kịp để sẵn quần áo là anh vơ đại các thứ mặc vào người, nhìn anh mặt cái áo nhàu nát mà tôi sợ. Vậy mà khi tôi nhắc nhở, anh nói tôi quan tâm làm gì, anh mặc chứ có phải tôi đâu mà ý kiến ý cò. Nhưng anh luộm thuộm xấu chàng hổ ai đây?



Ngày đó được đi cùng anh tôi hãnh diện lắm, anh như chàng bạch mã hoàng tử ấy chứ. (Ảnh minh họa)

Đã vậy tính tình anh cũng thay đổi rất nhiều, trước kia anh điềm đạm lịch sự bao nhiêu thì giờ thô lỗ cộc cằn bấy nhiêu. Mỗi lần gặp tắc đường, hay có người đi sai đường, anh cứ lớn giọng quát tháo ầm ĩ. Có lần anh còn làm tôi ngỡ ngàng khi văng tục chửi bới ỏm tỏi một đám thanh niên đi cùng đường. Tức giận, chúng quay lại đòi đánh khiến tôi sợ chết khiếp, tôi phải cố xin lỗi năn nỉ mới yên. Vì chuyện đó vợ chồng tôi cũng cãi nhau một trận ra trò.Tâm Sự Gia Đình

Trước đây mỗi khi được anh đưa đi ăn tôi rất thích, bao giờ cũng được anh chăm sóc chu đáo. Anh ăn uống từ tốn rất có văn hóa, hào hoa. Vậy mà giờ đây điều đó chỉ còn là giấc mơ. Đến quán ăn, trong khi tôi ngồi bận rộn lo cho con thì anh gọi món và cắm cúi ăn cuồng nhiệt.



Trước kia anh điềm đạm lịch sự bao nhiêu thì giờ thô lỗ cộc cằn bấy nhiêu. (Ảnh minh họa)

Anh nhai nhồm nhoàm như không hề có ai ở đó. Cảm giác như anh bị đói nhiều ngày, đã vậy anh cứ dùng tay lấy thức ăn trong kẽ răng. Mồm thì há to đầy nước bọt, mọi người cứ nhìn chúng tôi chằm chặp làm tôi xấu hổ muốn chết. Vì vậy mà tôi rất ngại khi anh rủ đi ăn ở ngoài.

Cách đây hai ngày, đồng nghiệp của tôi mời cưới. Tôi định gửi con cho mẹ rồi hai vợ chồng cùng đi, nhưng anh nói mình có việc nên không đi được. Do mặc váy nên tôi ngại đi xe máy nên nhờ anh chở đến nhà hàng, lúc về tôi sẽ đi cùng bạn. Vậy mà khi vừa đến cổng gặp mấy cô bạn đang đứng họ ngạc nhiên hỏi: “Chồng đâu không chở mà phải đi xe ôm thế”.Tâm Sự Eva

Tôi sững sờ đến há hốc cả miệng. Định giải thích đó là chồng mình nhưng nghĩ lại xấu hổ quá. Vợ thì sang chảnh còn chồng thì tồi tàn luộm thuộm như bác xe ôm. Cảm thấy buồn và tủi thân vì ông chồng của mình vô cùng. Có chị em nào cùng cảnh ngộ với tôi không? Tôi phải làm gì để ông xã lấy lại chút hình ảnh hào hoa ngày xưa đây?

Theo : baothegioiphunu.com/dau-mat-roi-chang-bach-ma-hoang-tu-cua-toi