phim phuong hoang mau don Có nhiều ý kiến cho rằng em nên nhìn nhận lại mình xem có đẹp người đẹp nết hay không, tôi cam đoan rằng em là một người con gái tốt, vui vẻ, hòa đồng, ngoan ngoãn, không chơi bời đàn đúm, rất lễ phép, thông minh, lại còn xinh đẹp và tốt bụng. Ngày trước tôi đến nhà em học thêm em còn nhỏ xíu, cứ theo tôi hỏi đủ thứ chuyện. Em có một người anh trai đang làm ngoài Đà Nẵng và một chị gái làm cho một công ty Nhật, gia đình không giàu có gì nhưng cũng được coi là cơ bản. Năm ngoái em tốt nghiệp đại học Kinh tế, sau đó thi đậu thạc sĩ, em và tôi có mối quan hệ thân thiết nên có gì cũng tâm sự với tôi. Chuyện tình yêu cũng thế, em và cậu ta yêu nhau từ lúc còn là sinh viên năm hai, gia đình hai bên ai cũng biết chuyện và chẳng ai ngăn cấm. Chuyện không đáng xảy ra thì cũng xảy ra rồi, giờ nói lại cũng chẳng để làm gì cả.

Ngày em nói có thai tôi thấy em vui như đứa trẻ con đến tết, vì trải qua cảm giác làm mẹ nên tôi hiểu được. Khi bị gia đình bên kia chối bỏ, tôi vẫn không thấy em khóc, cũng chẳng thấy cười, em cứ ngồi thẫn người như thế. Cho đến khi gia đình nói bỏ đứa bé đi, em khóc đến rạc người. Tôi thấy em, hiểu được em đau khổ như thế nào. Em cầu xin, năn nỉ, quỳ lạy xin giữ lại đứa bé làm tôi rất thương. Từ lúc biết em, em một người con gái năng động, nhiệt huyết và cái tôi rất cao nhưng để giữ lại đứa con em chẳng để ý gì đến bản thân nữa.

Mẹ em là một nhà giáo, cha mẹ nào mà chẳng thương con, "con dại cái mang", người mẹ nào cũng đều thấy đau lòng cả, nhưng mẹ em cũng bất lực và sợ bố em. Lúc tôi ở đó đã chứng kiến em khóc ngất đi, tôi hiểu sự giằng xé giữa cha mẹ và con cái, giữa việc giữ đứa con hay phải từ bỏ gia đình. Bố em nói cho hai sự lựa chọn: một là em bỏ cái thai và chuyển công tác ra Đà Nẵng; hai là giữ lại đứa bé và bước chân ra khỏi nhà, đừng bao giờ về đây nữa. Em khóc lóc cầu xin bố làm tôi và tất cả anh chị cũng như mẹ em không thể kìm lòng được nữa. Em vẫn chọn cách ra đi, cũng chẳng ai biết em chuyển đến ở chỗ nào, mấy đứa bạn thân của em cũng ít lui tới, hỏi thăm thì bọn nó đều nói không biết.