phim yeu em bay ngan ngay
Hôn nhân đúng là may rủi, chúng tôi tìm hiểu ba năm mới cưới, cũng có thể tìm hiểu thêm nếu muốn nhưng khi cuộc đời không có biến cố gì để hiểu thêm thì cũng chừng đó tính cách, thấy ba năm cũng là nhiều, vả lại tôi cũng ngoài 30, vợ xấp xỉ tuổi đó. Cuộc sống không phải lo nhiều về kinh tế, vợ cũng là người hiểu biết, tôi không phải lười biếng nên sống khá hòa thuận; chúng tôi đã có một bé trai khỏe mạnh kháu khỉnh. Tình cảm trước hôn nhân là có yêu, có nhớ; dù không mặn nồng nhưng có nhiều kỷ niệm đẹp, không có tiếng sét ái tình nhưng cũng được mưa dầm thấm lâu.

Sau khi cưới tôi vẫn yêu vợ và vợ cũng nói hạnh phúc khi chúng tôi bên nhau. Ấy vậy mà được đúng ba năm, cách đây hai tháng tôi thấy có sự thay đổi ở vợ, vẻ tươi sáng, vui vẻ như có ai lấy mất. Rất dễ nhận ra vì vợ tôi là người có tính bộc trực, trong một thời gian ngắn tôi xác định vợ đã gặp và có ai đó ngoài tôi. Tôi không muốn nói đến các tiểu tiết mà muốn nói là sự bình tĩnh từ bên trong đáng kinh ngạc của một người chồng người đàn ông ở tôi khi nghĩ vợ mình ngoại tình. Nó giống như một vạt nắng chiều còn sót lại trải dài xa tít tắp sau một ngày chói chang rực rỡ. Đó là cảm giác của sự mệt mỏi, là tiếng thở dài mà tôi chợt nhận ra xã hội thời đại đã quá nhiều điều tương tự xảy ra trong các gia đình cho cả vợ lẫn chồng.

Tính tôi cũng không để bụng nên hỏi thẳng vợ, người khôn khéo một chút sẽ chối bay chối biến đi khi chưa đi quá giới hạn. Đằng này tính vợ không nói dối được (đây cũng là điểm tôi rất quý vợ trước đây) nên đâm thẳng vào tôi bằng cái mắt ngân ngấn nước, cái gật nửa chừng nhưng khá rõ “em nhớ người đó” dù chỉ gặp trong công việc. Tôi cảm thấy bình tĩnh không hề cay cú, hùng hổ dù khá đau lòng. Suy nghĩ của tôi cũng không khép tội vợ vào bất kỳ phạm trù xấu xa nào, là tôi nói rất thật. Nếu như con hay tôi đau ốm vợ không quan tâm hoặc hỗn láo đã đành, đằng này tất cả vợ cũng không phải như vậy. Tôi cũng chẳng phải người lăng nhăng, vô trách nhiệm, lười biếng, tất cả đều có vẻ vẹn toàn nên không biết trách điều gì.

Tôi hỏi vợ còn yêu tôi không và muốn chia tay không, vợ bảo không biết và hỏi lại ý tôi. Tôi khuyên vợ nên ly hôn vì làm sao nhớ một người và sống với người khác được dù là chồng, tôi chỉ cần lấy lại chức danh này là xong. Chúng tôi đang ly thân và sắp tới có lẽ ly hôn thật, hai người ở nhà riêng, con sống với cô ấy. Tôi thấy hầu hết mọi người đều rất kịch tính khi biết chồng/vợ có người khác mà bản thân lại thấy mình vô cùng bình thường, chỉ buồn chứ không căm ghét hay có cảm xúc tiêu cực tương tự. Tôi như vậy có thật sự bình thường không các bạn?